Thứ Bảy, 29 tháng 10, 2016

Rắn mang bành có mặt cười ở sau đầu lạ chưa từng thấy - Phi thường - kỳ quặc

Rắn hổ mang có mặt cười ở sau đầu lạ chưa từng thấy - 1

Rắn mang bành xuất hiện cười tại ngôi làng có truyền thống nuôi rắn ở Ấn Độ.

Theo Daily Mail, rắn mang bành xuất hiện cười trên lưng được dân làng vô cùng yêu mến. Có người còn đặt tên cho rắn là Hạnh phúc. Hoa văn kỳ lạ trên lưng rắn sinh ra một bí quyết hoàn toàn tự nhiên.

Chú rắn này thuộc sở hữu của một người điều khiển rắn chuyên nghiệp. Đây chỉ là một trong số hàng trăm con rắn độc được người dân làng Gauriganj nuôi dưỡng. Bởi ở làng Gauriganj, rắn được coi là loài vật thiêng và có thể bò khắp nơi trong làng mà không ai cảm thấy hồi hộp.

Rắn hổ mang có mặt cười ở sau đầu lạ chưa từng thấy - 2

Người dân làng Gauriganj có tài năng vấn đề khiển rắn trong khoảng hàng trăm năm qua.

Người đại trượng phu Uttam Nath (44 tuổi), nói bổn phận của dân làng là tạo điều kiện cho trẻ em làm quen với rắn ngay trong khoảng sớm. “Giai đoạn đào tạo khởi đầu ngay từ lúc 2 tuổi. Trẻ con được học nghệ thuật vấn đề khiển rắn. Để khi các em lớn lên, chúng đã biết số đông mọi thứ về rắn”.

“Công đoạn học nhân tố khiển rắn kéo dài khoảng 10 năm. Các nam thanh niên sau đó có thể biểu diễn điều khiển rắn bằng sáo để kiếm tiền”, ông Nath chia sớt.

Rắn hổ mang có mặt cười ở sau đầu lạ chưa từng thấy - 3

Con trẻ được dạy cách thức yếu tố khiển rắn ngay trong khoảng lúc 2 tuổi.

Ngay cả những người đàn bà ở làng cũng chẳng hề sợ rắn. Người thanh nữ trong làng có vai trò để mắt rắn khi những người đàn ông vắng nhà. Người dân làng Gauriganj cũng biết cách trị độc và cứu người bị rắn cắn nhờ liệu pháp tự nhiên.

Vai trò của các mái nhà trong làng thậm chí còn phụ thuộc tham gia số lượng rắn sở hữu, bao gồm cả những loài rắn độc nhất vô nhị. “Yếu tố khiển rắn là hầu hết những gì chúng tôi học được trong rộng rãi thế kỷ qua, một cách thức hoàn toàn nhiều năm kinh nghiệm”, ông Nath nói.

Rắn hổ mang có mặt cười ở sau đầu lạ chưa từng thấy - 4

Ngày nay, tuy không còn chung như trước nhưng nghệ thuật điều khiển rắn vẫn luôn được người địa phương trong làng lưu truyền và giữ gìn.

Ngày nay, tốc độ đô thị hóa lập cập mặt và luật pháp về thú nuôi cũng trở thành chặt chẽ đã khiến số lượng rắn giảm dần, đe dọa đến nét văn hóa truyền thống của làng.

“Chúng tôi giải nghĩa đây là nghệ thuật xa xưa nhưng con nít trong làng cũng nên đi học để có cuộc sống tốt hơn”, ông Nath nói.

Nhiều người trẻ đã đi khỏi làng để sắm các công tác khác nhận đa dạng tiền hơn. Tuy thế, những người lớn tuổi trong làng mong con cháu mình học và nhân thức đến nghệ thuật yếu tố khiển rắn như một cách để lưu giữ nét đẹp truyền thống.


Đọc thêm: maybomtangap

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét