- "Mở bao vận chuyển để phân loại phế truất liệu, tôi nhận thấy cạnh túi bóng đựng mấy cuốn sách cũ có một chiếc hộp màu đen. Trong hộp đó chứa một chiếc vòng tiến thưởng trông rất quý phái", bà Hoa cho biết.
Bà Nguyễn Thị Hoa (SN 1967, quê Ý Lặng, Nam Định) san sớt, sau hơn 10 năm bươn chải với nghề thu mua đồng nát, bà không đếm xuể có bao nhiêu lần phải rơi nước mắt vì những lời nói vô tâm, những câu chửi thâm nho.
Dĩ nhiên kế bên những tấm tức, bi thiết tủi ấy có những lúc bà vẫn thu được niềm vui, niềm yên ủi của nhiều người đàng hoàng dành cho mình.
Bà Hoa tâm tư về những khó nhọc cực nhọc của nghề gom truất phế liệu. Ảnh: Nhật Linh |
Bà Hoa cho biết, 10 năm trước, do hoàn cảnh gia đình gian truân, phải nuôi nhì con ăn học nên bà lên Thủ đô khiến nghề gom đồng nát.
Lúc đầu bà chỉ đi quành các khu trọ, sau khi thông thạo địa hình, bà tiến hành đi thu tậu phế liệu xa hơn. Có những thời điểm, bà đi cả ngày tới tận gần khuya mới đi về. Cuối buổi, tổng số tiền bà Hoa kiếm được chỉ khoảng 50 nghìn đồng.
Không chỉ vất vả, bà Hoa còn kiếm được không ít những chế, khinh khỉnh của trần thế khi khiến công tác này.
"Phổ thông người thấy tôi quê mùa, nhếch nhác lại dắt bộ chiếc xe đạp đi tìm phế truất liệu thì họ miệt thị. Họ còn gọi tôi trống không là ‘đồng nát ơi’. Có người thì điềm nhiên ném túi phế truất liệu, giấy vụn vào người tôi khiến cho túi đồ bục nát, bắn tứ tung. Họ cho đồ thì cũng thích thật nhưng tôi cũng không hạn chế khỏi cảm giác tủi thân”, bà Hoa nói.
Bên cạnh, người thanh nữ này cũng san sớt thêm, có những người còn thiếu ý thức hơn, họ nghe tiếng rao tậu phế liệu thì vội vàng ôm cả những chai lọ thủy tinh đã tan vỡ để dúi vào tay khách hàng đồng nát.
“Chúng vỡ vạc nát, nằm lộn lạo vào nhau nên khi tôi cầm tham gia thì bị đứt tay, chảy máu. Tôi nhắc nhở thì họ giải đáp bằng giọng hống hách: “Nhân thể thì bỏ, không để ý”, bà Hoa bức xúc nói.
Tất nhiên bà Hoa cũng phải khẳng định, bà từng gặp gỡ phổ biến cư dân tốt bụng, bỏ ra những tình cảm tốt đẹp cho bà. Họ còn thân mật bà bằng việc cho cốc nước ấm trong những ngày mưa gió, rét mướt. Vì vậy bà luôn lấy đó làm cho động lực để tiếp tục với nghề.
Bà Hoa nhặt phế liệu, vỏ chai cũ bên tuyến đường. Ảnh: Thanh Hải. |
Người đàn bà 50 tuổi này chia sớt, một lần, tham gia 12 giờ trưa, khi bà đang tậu tậu đồ truất phế liệu ở khu vực Giáp Bát (Hoàng Mai, Thủ đô), một hộ dân đã gọi bà tham gia để cho túi đồ cũ vừa dọn. Trong túi đó, họ đã phân loại riêng các chai lọ, giấy vụn, sắt thép... Họ cũng không quên dặn bà ít hôm sau lại đến lấy tiếp.
“Một lần khác, tôi đạp xe đi qua khu cộng đồng cũ ở huyện Thanh Xuân (Hà Nội). Một cụ bà tóc bạc tầm 80 tuổi, gọi tôi lại để bán ít chai lọ đã qua sử dụng.
Hôm sau, tôi vẫn đi ở con thị trấn ấy, cụ bà vẫn tiếp tục vẫy tôi lại để bán phế truất liệu. Vừa mời tôi uống ngụm trà, cụ bà bảo con cháu ở xa, nhà không có gì giá trị cao nên phải nhặt ít chai lọ, đồ cũ bán lấy tiền tìm giải khát cho các cháu. Bà có năng lực tài chính thấp nhưng tấm lòng của bà làm cho tôi cảm động.
Sau đợt đó, mỗi lần đi qua đó, tôi đều ghé thăm bà để gom đồng nát. Có dạo, cụ bà nhỏ nhắn, con cháu ở xa không kịp về thăm, tôi lập tức mua thuốc và cháo để chú tâm cụ. Khi cụ khỏi, cụ cảm ơn tôi rối rít. Tới giờ, cụ vẫn coi tôi như con trẻ trong nhà trong nhà”, bà Hoa nói.
Bà Hoa cũng chia sớt kỷ niệm khiến bà nhớ nhất khi làm cho việc. chậm tiến độ là lần bà được một người căn bản ty BĐS ở khu vực Nhị Bà Trưng, Hà Nội cho phế liệu.
“Tham gia một buổi trưa nắng gắt bí quyết đây 2 năm, tôi đạp xe quành qua các con xã để gom đồng nát. Khi vừa tới một căn nhà khang trang ở khu vực Nhì Bà Trưng, Thủ đô, tôi được một người thiếu phụ sang trọng gọi tham gia.
Người thiếu nữ cho biết bản thân mình tên Ngoan (52 tuổi), là chủ một công ti bất động sản. Bà Ngoan nói, ít ngày trước, bà vừa dọn lại nhà nên có ít đồ cũ cho tôi.
Vừa nói, bà Ngoan vừa chỉ tay về chiếc bao vận chuyển đồ phế truất liệu ở góc tường và bảo tôi mang đi. Tôi bê bao vận tải lại rồi lấy tiền trả bà một ít gọi là có, nhưng bà ấy không nhận. Tôi cảm ơn bà rồi chất đồng nát lên xe đi về.
Khi đi về, thành lập bao chuyển vận để phân loại phế truất liệu, tôi nhận thấy cạnh túi bóng đựng mấy cuốn sách cũ có một chiếc hộp màu đen. Trong hộp đó chứa một chiếc vòng tiến thưởng trông rất thanh lịch.
Ngay ngay tức thì, tôi đem chiếc vòng quà cho một người hàng xóm khu trọ xem vì vẫn nghi hoặc đó là vòng vàng giả. Trong khoảng bé xíu đến giờ, tôi có được cầm đến tiến thưởng bao giờ đâu.
Người láng giềng lưu ý một lúc rồi xác định đó chính là quà thật. Lúc đó tôi thấy bản thân mình vừa mừng, vừa sợ. Cầm trong tay chiếc vòng tiến thưởng quý giá, tôi quay về căn biệt thự kia để trả lại cho bà chủ”, bà Hoa kể lại.
Chiếc xe đạp - vật bất ly thân 10 năm qua của bà Hoa. Ảnh Thanh Hải. |
“Khi tôi quay về, bà Ngoan thấy tôi nhếch nhác, nhơ bẩn nhưng vẫn niềm nở mời tôi tham gia nhà. Vừa ngồi, tôi ngay tức khắc thông báo về chiếc vòng tiến thưởng vừa nhặt được trong khoảng chiếc bao vận tải phế truất liệu kia. Bà Ngoan cầm chiếc vòng quà và rơi nước mắt.
Sau đó bà Ngoan kể về lai lịch chiếc vòng tiến thưởng này cho tôi nhân thức. Té ra, trước đó nhà bà Ngoan có năng lực tài chính thấp, thê thiếp chồng bà phải trải qua đa số nghề để kiếm sống, mưu sinh.
Sau này, khi chồng bà tạo dựng được công ty bất động sản, việc làm ăn khởi đầu phát đạt thì ông rủi ro bận rộn bệnh hiểm có điều kiện kinh tế eo hẹp.
Trước khi mệnh chung, ông đã bí mật tìm chiếc vòng quà có khắc chứ “Tâm’ để tặng cung phi. Bà Ngoan kể, đó là món kỷ vật trong khốn khó mà ông nhà đã tích góp để tặng với ước muốn bà luôn khiến cho việc bằng tâm sáng thì sẽ chiếm được những điều tốt đẹp.
Từ ngày chồng mất, bà Ngoan mến yêu món tiến thưởng ấy như báu vật. Thế nhưng không hiểu sao, qua lần chuyển nhà trước, bà vô tình khiến cho thất lạc nên khổ sở rộng rãi ngày. Giờ đây khi nhận lại chiếc vòng trong đống phế liệu cũ, bà cực kì biết ơn tôi”, bà Hoa tiếp lời.
“Sau đó, bà Ngoan đề nghi tặng tôi một khoản tiền lớn như để cảm ơn. Tuy nhiên tôi khước từ. Tôi nói với bà, sau này có phế truất liệu thì tôi xin chứ không nhận tiền. Tôi chào bà ra về, trong lòng rất vui và tự hào”, bà Hoa nhớ lại.
Tiếng khóc lúc nửa đêm của nữ công nhân làm cho xóm trọ hoảng hốt
“Có lần nửa đêm, cả xóm trọ phải dậy vì cặp đôi đánh nhau rầm rĩ, không khách hàng nào ngủ nổi. Phần lớn chỉ vì một tin nhắn trong điện thoại của cô gái”, Bùi Kim Hồng kể về chuyện tình của một nữ công nhân.
Tăng ca tìm xe đẹp, tiến thưởng trĩu tay, nữ công nhân kiếm được 'quả đắng'
Sau một thời điểm làm cho việc, Hoài đã tích được một khoản kha khá. Cô gái sắm được mấy cây tiến thưởng, xe tay ga và trang sức đeo đầy người. Tuy nhiên vô tình cô lại là "miếng mồi ngon" cho nhiều kẻ hám tiền.
Người đại trượng phu đi xe sang hành xử làm người lao động uất nghẹn
Chủ chiếc xe ô tô xách chiếc cặp da đen bóng trong khoảng trong nhà đi ra với thái độ tức giận, quát túa vì cho rằng các công nhân thoát nước khiến cho phiền mái ấm họ.
Mải dọn rác dưới cống, nam công nhân chết yên ổn vì gặp gỡ người yêu
Một lần nửa kia của Thành đến trạm xe buyt chơi cùng bạn, cô bắt gặp cảnh Thành đang mải miết kéo rác thải dưới cống lên. Cô lại gần kinh ngạc nhìn anh. Bất giác, Thành ngấc lên và anh chết yên vì bất ngờ.
Thanh Hải - Nhật Linh
Xem nhiều hơn: maybomtangap
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét