Hàng hóa từ các nước ASEAN đang xuất hiện càng ngày càng phổ biến trong các siêu thị nhỏ lẻ ở Việt Nam - Ảnh: QUANG ĐỊNH |
- Dù lộ trình chấp hành chắc chắn Hiệp nghị thương nghiệp hàng hóa ASEAN đã thỏa thuận 10 năm nay rồi nhưng gần như VN chả ngo ngoe gì cả. Hình như sức ép nhập khẩu hàng từ ASEAN càng ngày càng lớn.
Nhân tố tiết bằng chế độ thuế, giá đất
* Phải chăng lúc trước chúng ta không lường trước sức ép sẽ lớn như vậy, thưa ông?
- Trong khoảng năm 1995 chính mình đã nghĩ đến gắng gỏi ép giảm thuế sẽ tăng, tác động đến sức khó khăn store hóa trong nước. Vì vậy, chúng ta cũng đã dàn xếp theo hướng kéo dài lịch trình đến năm 2018 thì toàn bộ thuế nhập khẩu các mặt hàng về 0%.
Điều đình là như vậy nhưng các đơn vị quản lý đóng chai thì bức xúc chậm trễ, còn chính sách nhà nước tạo rất ít động lực cho đơn vị.
Thực tại đa dạng đơn vị của ta lại không Để ý vào ASEAN nên mấy năm cách đây không lâu, tỉ trọng kim ngạch xuất khẩu của VN sang ASEAN rất thấp, chỉ chiếm giữ khoảng 13% kim ngạch xuất khẩu. Hàng của họ vào ta ào ào nhưng hàng của chính mình lại chật vật khi tham gia ASEAN.
Bình chọn về mẫu mã và chất lượng vật phẩm thì nhiều item nhập cảng từ ASEAN đều cao hơn của ta.
Giờ nhìn lại cũng đã muộn, song chúng ta chẳng thể không hành động. Và nhân tố quan trọng nhất là cả đơn vị và Nhà nước cùng phải nhận thức lại để có những giải pháp, chính sách thích hợp.
Nguyên phó thủ tướng Vũ Khoan - Ảnh: NGUYỄN KHÁNH |
“Đủ thứ hàng hóa trong khoảng gói bim bim, bánh kẹo, đồ sử dụng quan trọng… tới ôtô từ Thái Lan, Malaysia, Indonesia… bán tràn ngập trên thị trường VN. Hàng của họ vào ta ào ào nhưng hàng của bản thân lại chật vật khi tham gia ASEAN |
Nguyên phó thủ tướng Vũ Khoan |
* Vậy theo ông, cần có giải pháp gì?
- Để giảm trạng thái mất cân đối thương nghiệp với ASEAN, theo tôi, Nhà nước phải yếu tố tiết bằng các chế độ thuế, giá thuê đất, phí và lệ phí… chứ chẳng thể bằng mệnh lệnh hành chính.
Các chế độ này nên theo hướng giảm nhằm giúp doanh nghiệp hạ thấp giá thành. Có như vậy, item của VN mới có thể khó khăn với hàng hóa của ASEAN.
Khiến kinh tế phải bằng biện pháp kinh tế, là các chế độ thuế, giá đất, lãi suất, phí và lệ phí. Còn khiến cho kinh tế mà bằng biện pháp ý thức, hành chính chỉ là hỗ trợ phần nào đó thôi. Như phong trào “người VN dùng hàng VN”, tôi theo dõi thấy khá tốt và tôi rất ủng hộ, nhưng những biện pháp kinh tế thì còn rất nghèo khó.
Chúng ta phải có những chế độ để thúc đẩy tiêu xài nội địa chứ không hề chỉ kêu gọi lòng yêu nước của cư dân.
Như ở Nhật Bạn dạng, để động viên người dân tậu hàng đóng chai trong nước thì vật phẩm bán cho người địa phương phải có chất lượng cao hơn và giá cả lại cạnh tranh hơn hàng xuất khẩu. ngừng thi côngĐây là chế độ kinh tế.
Nói là Nhà nước kiến tạo thì phải dựng lên bằng những biển hiệu kinh tế. Đơn cử như chủ trương của Nhà nước là tạo động lực công ty đầu tư tham gia công nghiệp. Vậy bằng chính sách gì để công ty đầu tư vào sẽ được hưởng giảm giá?
Chỉ nên khiến cho những ngành có hiệu quả
* Một số ngành nghề chúng ta đang bị thách thức rất lớn. Theo ông, nên xử sự như thế nào với những lĩnh vực như thế?
- Nhìn lại các ngành đóng hộp của ta, như với xế hộp, tôi chẳng thể nắm bắt mình lại tiếp diễn lao vào để làm cho kế hoạch kĩ nghệ oto lần thứ hai để làm cho gì. Trên trái đất chỉ có 5-6 nước làm được oto. Liệu mình có đứng ngang hàng với Mỹ, Nhật Phiên bản? Ngay cả Pháp cũng chết dở, còn Anh thì đã bỏ rồi.
Do đó, trong khoảng câu chuyện đóng chai oto, tôi cho rằng chúng ta chỉ nên tập trung khiến cho những gì mà chúng ta có thể khiến cho được. Bản thân mình phải tĩnh tâm xem mình có thể khiến cho được cái gì. Như lĩnh vực kẹo bánh chẳng hạn. Bánh quy thì chúng ta thích ăn nhạt chứ không có phổ biến loại vị như của Thái Lan.
Gu của người VN ra sao và lăng xê nữa thì mới được. Nói tóm lại là bản thân chỉ dồn vào một chỗ làm cho những gì mà bản thân mình có thể và khiến hiệu quả, không thể tham lam làm mọi thứ được.
* Chúng ta không thân mật đa dạng đến ASEAN vì rộng rãi hàng hóa đồng nhất, và lo tập trung cho TPP. Giờ TPP bị trì hoãn, VN nên tính lại thế nào?
- Trước tiên về TPP, tôi không đồng ý với quan niệm cho rằng đã có TPP đâu mà bản thân mình lo mất. Đừng đơn giản thế. Chính mình đàm phán suốt 5 năm trời, cả Bộ Chính trị, Chính phủ cố gắng tính toán để tối đa hóa thời cơ, hạn chế nhạo bớt thách thức khi tham gia TPP.
Bây giờ vào được TPP thì chính mình kỳ vọng kinh tế sẽ được một vài lợi thế. Nhưng không có TPP, theo tôi, mất kỳ vọng có khi còn lớn hơn là mất thực tại. Nên bản thân mình phải hình dong lấy hoạt động mua bán nào để bù đắp khi xuất sang Mỹ gian khổ.
Có người nói không có thị trường Mỹ thì chuyển sang thị trường khác. Sao nói đơn giản thế được, như hàng dệt may của ta vào Mỹ rất lớn, vậy thị trường nào sẽ thay thế? Mười mấy tỉ đô la Mỹ hàng dệt may sẽ xuất đi đâu?
Hoạt động mua bán châu Âu cũng có giới hạn thôi. Vậy chả nhẽ xuất hàng dệt may sang ASEAN, sang TQuốc? Làm sao vấn đề chỉnh hoạt động mua bán một phương pháp dễ ợt tương tự?
Vậy, chuẩn bị của VN sắp tới là gì? Theo tôi, chúng ta sẽ phải cài đặt lại thị trường, setup lại đối tác làm ăn… Thách thức A thì đi kèm là các giải pháp B, C… chứ chẳng thể chỉ là những khẩu hiệu, mỹ trong khoảng bấy lâu vẫn nói mà ít hành động.
Hàng hóa từ ASEAN căn bản sẽ không còn thuế Tính đến năm 2017, VN đã giảm 92% dòng thuế về 0% cho hàng hóa ASEAN. Các mặt hàng ôtô và linh kiện, sắt thép, linh kiện và phụ tùng xe máy, rượu bia, giấy các loại… sẽ được giảm thuế nhập cảng về 0% trong khoảng năm 2018. Và từ năm 2018, VN chỉ được duy trì thuế nhập cảng với mức thuế suất tối đa là 5% đối với 3% số dòng thuế gồm các mặt hàng nông nghiệp như gia cầm sống, giết mổ gà, trứng gia cầm, đường... ASEAN đang là đối tác làm ăn cung ứng nguồn hàng hóa lớn thứ 3 cho các tổ chức VN, sau China và Hàn Quốc. Từ năm 2015, VN nhập siêu từ ASEAN khoảng 5,5 - 6 tỉ đô la/năm và có khuynh hướng tăng thêm. |
Có thể bạn quan tâm: maybomdandung
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét