Kĩ năng khước từ dục tình của giới trí thức hầu như chơi có
Khiến “chuyện ấy” vì muốn chồng vui
Theo lên tiếng của Bộ Văn hóa – Sport và Ngao du, hiện có 10% phụ nữ đã kết hôn từng bị bạo lực dục tình.
San sẻ về chủ đề này, bà Bùi Thu Hương, Giảng sư Khoa Phố hội học- Học viện Tạp chí và Tuyên truyền cho nhân thức, bạo lực tình dục xảy ra ở hồ hết các đối tượng. Khác lạ, hiện thời, trong các mái nhà trí thức, hình thức bạo lực tình dục ngày một trở thành tầm thường, tinh xảo hơn.
Bà hương lý giải, sự nắm bắt nhân thức và mẫn cảm giới làm cho mối quan hệ niềm nở, đồng đẳng hơn. Dù vậy, chính điều này góp phần củng cố vị trí ưu trội của một giới (nam giới) so với giới kia (phái đẹp).
Theo bà Hương, hầu hết người nhập cuộc phân tích cho biết, họ đã từng quan hệ dù không muốn. Họ đều nghĩ ý định tự nhiên của nam giới, cần được giúp mãn nguyện.
“Tình dục là cái gì đó rất cần thiết với anh ấy… khi chồng “muốn” có tức là một phần trong cơ thể của anh ấy cần được giải toả thôi mà. Em khiến cho “chuyện ấy” vì muốn chồng em vui. Khi chồng em "muốn" là anh ấy có cái bức xúc cần cho ra. Em cần phải tạo yếu tố kiện”, Nguyễn Thị Ly san sẻ câu chuyện với bà Bùi Thu Hương.
Một nữ trí thức khác cũng thanh minh: “Là hoàng hậu chồng thì chẳng thể hạn chế khiến việc đó. Ví như em cấm đoán phổ thông quá, anh ấy sẽ đi ra ngoài. Ví như em đồng ý làm cho chuyện ấy, người nào cũng sung sướng. Chồng em sẵn sàng làm cho mọi thứ, ăn nói ngọt ngào. Còn không, cứ như mặt trăng, mặt trời. Mặt anh ấy chảy ra, không thèm thì thầm”.
Cùng cảnh ngộ, chị Nguyễn Thị Vân, một giảng viên của một trường ở Hà Nội cũng đãi đằng: “Em biết ngay ngày nào bản thân không chiều anh ấy, anh ấy dỗi, không thèm thì thầm với em. Trái lại, nếu mọi chuyện diễn ra tốt đẹp và lưu loát anh ấy phấn khởi lắm... Lúc đấy có bảo anh ấy rửa bát, quét nhà thì cũng vui miệng làm cho ngay”.
Trong khoảng những câu chuyện trên, bà Hương cho rằng, kĩ năng chối từ tình dục của giới trí thức hầu như chơi có. Họ chỉ hạn nhạo báng nói không, hoặc có chăng chỉ là tìm cách trì hoãn, khi chồng khởi xướng quan hệ tình dục (dù chẳng hề lúc nào cũng sẵn sàng).
Hơn nữa, những áp lực can dự tới kỳ vọng biến thành một người thiếu nữ "tiến bộ", người mẹ "tốt", người vợ "nhiều năm kinh nghiệm và ngoan" đã khiến cho những người thiếu phụ này luôn có các ý tưởnrg phù hợp để thương thuyết và tự chú tâm chính mình trong mua bán tình dục với chồng.
“Thiếu nữ đang phải chịu đựng, và tiếp diễn chịu "đồng loã" với một cách thức bạo lực tình dục tinh vi, âm ỉ hơn. Và như vậy, không thể có một qui định hay quy tắc nào có thể đáp ứng được nhân tố này một cách triệt để”, bà Bùi Thu Hương nói.
Chuyên gia cũng day kết thúc
TS. Tắt hơi Thu Hồng – Viện trưởng Viện tìm hiểu phát triển thị trấn hội cho biết, thực trạng bạo lực tình dục ở vn còn nguy hiểm hơn phần lớn (không chỉ dừng lại ở con số 10% thanh nữ bị bạo lực dục tình).
Qua tìm hiểu, bà Hồng nghĩ rằng, lý do phổ biến nhất của việc bạo lực dục tình người ta thường nói đó là do “yêu cầu”. Hình như bạo lực tình dục không hề mới nhưng những năm vừa qua nó mới được “phát hiện” như một vấn đề phố hội ở Việt Nam. Tuy thế, trong mọi hoàn cảnh, phần đông lỗi lầm đều đổ cho thanh nữ.
Theo TS Mệnh chung Thu Hồng, lý do chung nhất của việc bạo lực tình dục người ta thường nói là do “nhu cầu”
Bà Hoàng Tú Anh, Giám đốc Trọng tâm sáng kiến Sức khỏe và Dân số (CCIHP), chia sớt: Trong suốt thời gian khám phá, tìm hiểu về điều bạo lực tình dục, không nhân thức bao nhiêu lần bà bị khiếp sợ “mất ăn, mất ngủ” bởi những câu chuyện của nạn nhân.
Day kết thúc với câu hỏi tại sao có những người đàn bà có thể hài lòng, nhẫn nhịn và tồn tại trong thời gian đằng đẵng hàng chục năm bị chồng hành hạ, bà Tú Anh kể: “Tôi đã từng gặp một thiếu nữ, chị là nguồn thu nhập chính trong mái nhà song thường xuyên bị đấng phu quân nghiện rượu tấn công đập rồi lại ép quan hệ dục tình ngay sau đó. Thế nhưng, trong lời chia sớt của chính mình, người phụ nữ ấy dường như lại có ý “tự hào” về khả năng nhẫn nhịn của bản thân mình; “tự hào” với “danh tiếng” mà gia đình chồng, láng giềng đã “khen ngợi” chị”.
Qua những câu chuyện về thiếu phụ bị bạo hành, bà Tú Anh thể hiện sự quan trọng: “Chúng ta không nên chỉ dừng lại ở những con số vụ việc mà cần có phương pháp nhìn khác để phân tích chính sách hỗ trợ giải pháp bạo lực tình dục”.
“Nạn nhân bạo lực tình dục chấp thuận Đành chịu vì họ đang phải chịu áp lực vô hình từ những ý kiến sai lầm về dục tình, cùng với những thành kiến và khuôn mẫu giới bất bình đẳng, số đông, mái nhà và chính phiên bản thân bản thân. Nạn nhân phải tự tìm cách đối mặt với hậu quả bạo lực, lạm dụng và quấy rồi dục tình hơn là công bố đòi lại vô tư và gắn kết với nhau để đấu tranh chống cự những vấn nạn đó”, bà Tú Anh báo cáo.
Có thể bạn quan tâm: bomtangap
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét