Thứ Sáu, 25 tháng 11, 2016

Nữ sinh nhà nghèo thành “sao” sau 1 năm làm môi giới - VietNamNet

-Mỗi người tới với nghề môi giới địa ốc đều có cảnh ngộ khác biệt, tỷ lệ đào thải cũng rất lớn. Tuy nhiên cũng có những người chiến thắng vì họ xem đó như là đoạn đường duy nhất để chiến thắng cái có điều kiện kinh tế eo hẹp dai dẳng.

Câu chuyện dưới đây được kể lại bởi độc giả Kim Cương, người có đa dạng hưởng thụ trong nghề môi giới địa ốc tại TP.HCM.

Năm 2014, tôi có duyên làm thông thường với chị L, người được hầu hết bằng hữu cùng tổ chức kinh doanh hâm mộ và không ít người ganh tỵ. Thời điểm đó, công ti có 5 chi nhánh với quy mô hơn 400 nhân viên. Chị chỉ là người “chân ướt chân ráo” vào nghề mới 1 năm nhưng đã biến thành viên chức bán hàng xuất sắc nhất năm 2014 và duy trì danh hiệu đó suốt 3 năm nay. Nhìn chị tự tín sải bước nhận giải với nụ cười vui vẻ, ít khách hàng nào biết câu chuyện đằng sau của chị.

Nữ sinh nhà nghèo thành “sao” sau 1 năm làm môi giới
Ảnh minh họa

Chị quyết định làm môi giới chỉ vì nguyên nhân đây là nghề có thời cơ phát hành thu nhập nhanh nhất. Vậy là gạt qua tấm bằng Đại học Sư phạm Anh, chị nộp đơn vào 1 công ti BĐS.

Thời điểm chị vào nghề, thị trường còn đang “ngủ đông”, nên không dễ dàng càng thêm khó khăn với 1 cô gái 22 tuổi “tay ngang” như chị. Nhưng chị không có quá rộng rãi chọn vì mái ấm ở quê đang nợ hàng trăm triệu; đứa em gái cuối cấp có nguy cơ không được theo học đại học; bà đang bệnh nặng thiếu thuốc mỗi ngày… Người cho vay không đợi chị, miếng ăn cái học của đứa em gái không đợi chị và sức khoẻ phong phanh của người bà càng chẳng thể đợi chị thắng lợi và có chỗ đứng sau 5, 7 năm đi làm như bao nghề khác.

Lúc đó, với mức lương ít ỏi, chị - cô gái đơn côi ở Sài Gòn với gánh nặng tưởng chừng quá sức - cùng 1 nhóm đồng nghiệp kiên trì đứng phát tờ rơi ở cầu Ông Lãnh lúc 10 giờ đêm và về nhà lúc 3h sáng. Cứ thế, đeo bám trên từng đoạn đường, chinh chiến từng ngõ hẻm quanh co dự án, chị và lực lượng bằng hữu cứ khiến cho tới khi kiệt lực về ngả lưng xuống là không nhấc dậy nổi. Tới sáng lại đến tổ chức kinh doanh làm cho việc.

Hỏi chị có sợ không khi ban đêm đi các chợ đầu mối có nhiều nhân tố tinh vi để tư vấn, khi 9 giờ tối có khách nam hẹn qua tận nhà riêng trưng bày về căn hộ, khi đôi lần khách chỉ muốn gặp mặt thủ thỉ ở bar, club? Chị bảo sợ chứ, nhưng không bằng nỗi sợ chị đang mang trên vai, theo chị vào giấc ngủ hàng đêm. Chị cười bảo nghĩ lại đúng là liều thật, cứ có khách là mừng lắm không nghĩ nhiều, chắc trời thương nên gặp gỡ toàn người tử tế! Sau này chị đã thiết bị được những khả năng tự bảo vệ cho bản thân.

Chị hay khuyên các lứa đồng nghiệp sau là thời tụi em sướng lắm, giờ thị trường cũng khởi sắc rồi, các dụng cụ trực tuyến cũng bổ trợ tốt cho công việc, nên tụi em cố gắng sẽ thành công, chứ thời chị... rồi chị cười.

Chiến thắng và hên sẽ cười cợt với người cần mẫn, chị tin vậy, nên sau 2 bốn tuần không ngại đội nắng, đội sương, chân phồng rộp, chị cũng có được đàm phán trước tiên, ấy thế mà phút cuối lại bị “cướp khách” vì 1 đồng nghiệp cũ hành xử không đẹp là “cắt máu” cho khách của chị. Không để viên chức mới bị “ma cũ” ức hiếp, sếp chị đã đòi lại vô tư cho chị. Nhận tiền huê hồng trên tay chị mừng lắm, chị nghĩ đến mái nhà, chị thương!

Thời gian đó hên sao công trình của chị được 1 số khách nước ngoài nhiệt tình, ưu điểm bằng Sư phạm Anh được đất dụng võ. Chị mang về số đàm phán cao nhất cho chi nhánh, đại chúng trong công ti khởi đầu nhân thức đến chị, có người ngưỡng mộ mà cũng có người ghen ghét. Chị thuộc tuýp người sống nội tâm, chị cũng ít chia sẻ với bạn nào, cứ cười cợt mà bước tiếp. Ít bạn nào biết được trong dáng vóc mảnh dẻ đó là con người nội lực đến chừng nào!

Được một số đàm phán đầu tiên chị đã tự tin hơn, tuy nhiên tự tín không vẫn không đủ, chị vẫn bị “rớt” lại đa dạng đàm phán. Chị quyết định không lao đi như thiêu thân nữa mà ngồi chậm trễ lại, ngẫm xem bản thân yếu chỗ nào, chị hỏi ý mấy anh chị đi trước về những tình huống đó, quan sát cách thức mấy anh chị giải đáp. Nói thì nghe dễ vậy chứ lúc cố gắng hoàn thành những khả năng đó cho mình là cả 1 nhân tố lớn.

Đến tận hiện thời lề thói của chị vẫn là dậy sớm, nghe tin tức trước khi đi làm. Bất kỳ dự án nào công bố chị đều đến để khám phá tin tức, không hoàn thành hoàn thành bạn dạng thân mỗi ngày. Không gì có thể khiến nản chí cô gái kiên cường này, tới nay, chị đã trả hết nợ cho mái nhà, rước dân chúng lên Sài Gòn ở cùng chị tại căn hộ chị vừa tậu được, để luôn tiện chăm sóc Ba Mẹ và Bà, đồng thời lo cho em gái đi học.

Chị tự kiếm được bản thân già hơn trước tuổi, cũng đúng, nhìn chị khả năng và thắng lợi thế không ai nghĩ chị mới ở tuổi 25. Chị luôn thầm cảm ơn tình cảnh đã cho chị 1 loài người kiên trì đến vậy, nhưng tình thực tôi nghĩ, cảnh ngộ chỉ đặt chị lên điểm tựa cho bước nhảy vọt thôi, chính ý chí và tình nâng niu trong chị đã tạo nên 1 bước nhảy đầm lớn cho chị như bữa nay.

Bạn đọc Kim Cương


Đọc thêm: bomtangap

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét